Dù tên cuốn sách có nhắc đến “Thần” nhưng cuốn sách lại không đi sâu lý giải các hiện tượng siêu nhiên hay bí ẩn, mà thông qua việc tường thuật lại những đoạn hội thoại thông minh, dí dỏm với vị thần hộ mệnh của mình, tác giả dần giải quyết những thắc mắc của bản thân (và cũng là thắc mắc của tất cả chúng ta) về thế giới, về bản thể, về hạnh phúc… dưới góc nhìn triết học.
Theo tác giả, mỗi người đều có một vị thần hộ mệnh, nhưng đó không phải là một thế lực siêu nhiên mà chính là bản thân chúng ta tồn tại ở sâu thẳm bên trong – nơi gọi là tiềm thức – để đưa cho chúng ta lời khuyên. Những giọng nói thoáng qua trong đầu khi chúng ta độc thoại nội tâm, những quyết định đúng đắn sau một hồi suy nghĩ cân nhắc hay những cảm hứng bất chợt nảy lên trong lúc làm việc,…chính là sự dẫn dắt của “vị thần” đó.
Bằng hình thức hội thoại, các vấn đề trong 神との対話 được lý giải khá gần gũi, hóm hỉnh và dễ hiểu. “Khi ngươi nghĩ về một thứ gì đó, vũ trụ cũng sẽ phản chiếu chính thứ đó và biến nó thành hiện thực”. Vậy đấy, vũ trụ rất đơn thuần, chỉ có con người chúng ta là phức tạp. Vậy nên, “Mọi thứ rất đơn giản, người nghĩ mình hạnh phúc sẽ hạnh phúc, người nghĩ mình bất hạnh sẽ bất hạnh. Người ta gọi là “ước gì được nấy” đấy.”